Thứ Tư, 31 tháng 7, 2013

SỰ CHỌN LỰA

Bạn thân mến!
Người Hồi Giáo thường nói đến ý nghĩa và giá trị của lòng sám hối qua câu chuyện tưởng tượng như sau:
Một hôm Allah, Ðấng Khôn Ngoan, truyền cho một sứ thần xuống trần gian để tìm cho được điều tốt đẹp nhất và mang về Thiên quốc.
Vị sứ thần đáp ngay xuống một trận chiến nơi máu của những vị anh hùng đang chảy lai láng. Vị sứ thần thu nhặt một ít máu và mang về trình cho Ðấng Allah. Nhưng Ðấng Allah xem ra không hài lòng mấy. Ngài nói: "Máu đổ ra cho tổ quốc và tôn giáo là một điều quý giá, nhưng vẫn chưa phải là điều tốt đẹp nhất dưới trần gian".
Vị sứ thần đành phải giáng trần một lần nữa. Lần này, ngài gặp ngay một đám tang của một người giàu có, nhưng rất quảng đại. Vô số người nghèo đi đằng sau quan tài, vừa đi vừa khóc lóc, vừa xông hương để biểu lộ lòng biết ơn của họ đối với vị ân nhân. Vị sứ thần bèn thu nhặt hương thơm ngào ngạt và mang về trời. Lần này, Ðấng Allah mỉm cười đón lấy mùi thơm ngào ngạt. Nhưng xem ra Ngài vẫn chưa hài lòng. Ngài nói: "Dĩ nhiên, lòng biết ơn là một trong những điều tốt đẹp và hiếm có dưới trần gian. Nhưng ta nghĩ rằng còn có một cái gì khác tốt đẹp hơn".
Lại một lần nữa, vị sứ thần đành phải vâng lệnh Allah để trở lại trần gian. Phải mất một thời gian lâu, sau khi đã đi rảo khắp bốn phương, vị sứ thần mới tìm được điều mong mỏi. Một buổi chiều nọ, ngồi nghỉ mệt bên vệ đường, ngài bỗng thấy một người đàn ông bên cạnh khóc sướt mướt. Vị sứ thần được người đàn ông giải thích như sau: "Tô đã chiều theo cơn cám dỗ để phạm tội... Giờ đây, nước mắt là cơm bữa hằng ngày của tôi". Vị sứ thần bèn đưa tay hứng lấy những giọt nước mắt còn nóng hổi và vội vã bay về trời. Ðấng Allah nhìn thật lâu vào những giọt nước mắt và mỉm cười nói với vị sứ thần:
"Thế là người đã hoàn thành tốt sứ mệnh. Quả thật dưới trần gian, không có gì đẹp và hữu ích cho bằng lòng sám hối, bởi vì nó có sức canh tân cuộc sống. Tuy nhiên, người đã thấy đó, trước khi vui mừng, ta đã nhìn thật kỹ xuyên qua những giọt nước mắt. Một lòng sám hối giả dối không có ích lợi gì cả. Một sự sám hối thành thật có sức biến đổi mùa đông giá rét của lòng người thành mùa xuân của Tình Yêu".
Trích nguồn:http://www.catholic.org.tw

"Lưới đầy, người ta kéo lên bãi, rồi ngồi đó mà lựa chọn: cá tốt thì bỏ vào giỏ, còn cá xấu thì ném ra ngoài." (Mt 13,48)
         Lạy Chúa, qua dụ ngôn này xin chúa cho con biết khiêm tốn nhìn nhận thực tế và kiên trì sửa đổi để ngày một nên tốt hơn.

Thứ Ba, 30 tháng 7, 2013

VIÊN NGỌC QUÝ


                     
Bạn thân mến! 
           Tôi vừa đọc được tiểu sử của Thánh Inhaxiô Lôyôla. Ngày mai chúng ta mừng lễ Thánh Inhaxiô Lôyôla, linh mục  nên bây giờ tôi xin chia sẽ với các bạn những điểm mà tôi tâm đắc về Ngài.
           Thánh Inhaxiô Lôyôla(1491 - 1556), linh mục sáng lập Dòng Tên. Tên thật là Don Inigo Lopez de Recalde. Ngài sinh vào khoảng năm 1491 tại miền đồi núi Basque gần làng Azpeytia. Ngài là con út trong số 11 người con của một gia đình quí tộc. Được rửa tội với tên Inigo, một vị thánh Tây Ban Nha dòng thánh Bênêđictô, nhưng sau này Ngài thường dùng tên Inhaxiô thành Antiôkia. Hồi còn niên thiếu, ngài giúp việc cho một người bạn quí tộc của một gia đình là Giuan Velasquez. Sau khi Velasquez từ trần, ngài lại phục vụ cho bá tước Najera, phó vương miền Navarre. Lúc còn bé, ngài được giáo dục một cách hời hợt. Thời đó, ngài chỉ ham chơi, thích những chuyện chiến tranh hào hùng, nhất là những ngày lễ duyệt binh.
             Trong cuộc chiến giữa quân Pháp và quân Tây Ban Nha vào tháng 5 năm 1521, quân đội Pháp đã vượt núi Pyrênê và tới phong tỏa Pampeluna. Nhiều người đã tính chuyện đầu hàng, nhưng Inhaxiô quyết định cầm cự. Trong cơn bão tố tại pháo đài, Inhaxiô bị trúng đạn pháo ở đùi, Ngài được chuyển về lâu đài ở Lôyôla. Nơi đây người ta khám và thấy rằng xương đùi của Ngài đã bị xếp trật, nên họ phải mổ ra và sắp xếp lại. Ngài đã can đảm chịu đựng cơn đau trong lần phẫu thuật. Trong suốt thời gian dưỡng bệnh lâu dài tiếp theo sau đó, vì không có sách vở gì khác, nên Inhaxiô đã dùng thời gian để đọc hạnh các thánh. Gương mẫu và đời sống thánh thiện của các thánh đã đánh động và làm mủi lòng Inhaxiô. Ngài nói: Tôi phải thực hiện điều mà thánh Phanxicô và Dominico đã làm chăng?
              Năm 1522, sau khi bình phục, Ngài đi hành hương kính Đức bà Montserrat.Nơi đây Ngài đã thực hiện cuộc xưng tội trong ba ngày, trao tặng đồ hiệp sĩ cho một kẻ ăn xin, đặt gươm trên bàn thờ Đức Mẹ và tới thành Manresa kế cận để tình nguyện phục vụ trong một nhà thương. Đã có một thời Ngài bị nguy hiểm rơi vào một cuộc khổ hạnh quá độ. Ngài đã thoát hiểm khỏi hoàn cảnh đó nhờ sự vâng phục hoàn toàn đối với cha giải tội. Chính tại thành Manresa, Ngài được thánh ý Thiên Chúa soi sáng, và sự soi sáng này đã hướng dẫn trọn những ngày còn lại của cuộc đời Ngài. Ngài viết cuốn linh thao, trong đó vạch ra những nguyên tắc mà một người Công giáo phải theo để “điều khiển đời sống mình” một đời sống nhằm ca tụng Thiên Chúa, tôn kính và phụng sự Ngài, để được cứu rỗi. Ngài phác họa một giáo thuyết của mình về “sự chọn lựa” và đòi hỏi để làm mọi sự để “vinh danh Chúa”. (Ad Majorem dei gloriam).
Nguồn: Theo vết chân Người
            Sau một biến cố trong cuộc đời Thánh Inhaxiô Lôyôla đã tìm ra được Chân lý, Ngài đã trút bỏ mọi thứ và đi theo con đường mà "thánh ý Thiên Chúa soi sáng, và sự soi sáng này đã hướng dẫn trọn những ngày còn lại của cuộc đời Ngài"
            Qua một vài sự kiện liên quan đến Thánh Inhaxiô Lôyôla làm tôi sực nhớ tới câu lời Chúa này:
“Tìm được viên ngọc quý, ông ta ra đi, bán tất cả những gì mình có mà mua viên ngọc ấy.” (Mt 13,46)
              Lạy Chúa, xin cho chúng con biết tìm kiếm "viên ngọc quý" là nước Trời chứ đừng chạy theo của cải, vật chất thế gian mà bỏ qua kho tàng trên Trời. Amen. 

CÁT VÀ ĐÁ

Có hai người bạn đang dạo bước trên sa mạc. Trong chuyến đi dài, hai người nói chuyện với nhau và đã có một cuộc tranh cãi gay gắt.

Không giữ được bình tĩnh, một người đã tát người bạn của mình. Người kia rất đau nhưng không nói gì. Anh chỉ lặng lẽ viết lên cát rằng: "Hôm nay, bạn tốt nhất của tôi đã tát vào mặt tôi."

Họ tiếp tục bước đi cho tới khi nhìn thấy một ốc đảo, nơi họ quyết định sẽ dừng chân và tắm mát.

Người bạn vừa bị tát do sơ ý bị trượt chân xuống một bãi lầy và ngày càng lún sâu xuống. Nhưng người bạn kia đã kịp thời cứu anh.

Ngay sau khi hồi phục, người bạn suýt chết đuối khắc lên tảng đá dòng chữ: "Hôm nay, bạn tốt nhất của tôi đã cứu sống tôi."

Người bạn kia hết sức ngạc nhiên bèn hỏi: "Tại sao khi tớ làm cậu đau, cậu lại viết lên cát còn bây giờ lại là một tảng đá?"

Và câu trả lời anh nhận được là: "Khi ai đó làm chúng ta đau đớn, chúng ta nên viết điều đó lên cát nơi những cơn gió của sự thứ tha sẽ xóa tan những nỗi trách hờn.

Nhưng "Khi chúng ta nhận được điều tốt đẹp từ người khác, chúng ta phải ghi khắc chuyện ấy lên đá nơi không cơn gió nào có thể cuốn bay đi."

Hãy học cách viết những nỗi đau lên cát và khắc tạc những niềm vui và hạnh phúc bạn tận hưởng trong cuộc đời lên tảng đá để mãi không phai.

Trích nguồn: Hạt giống tâm hồn

Thứ Hai, 29 tháng 7, 2013

CON ƠI? SAO CON LO LẮNG NHIỀU CHUYỆN QUÁ!

 
Bạn thân mến!
Hôm nay chúng ta mừng lễ kính lễ thánh Matta, thánh nữ được tôn kính trong Giáo Hội.
          Dựa vào Tin Mừng của thánh Luca, chúng ta có cái nhìn về đời sống đạo của thánh nữ Matta. Ta thấy có điều phải tránh, và có điều phải học nơi chị.
        “Mácta ơi! Mácta ơi! Chị băn khoăn lo lắng nhiều chuyện quá! Chỉ có một chuyện cần thiết mà thôi. Maria đã chọn phần tốt nhất, và sẽ không bị lấy đi” (Lc 10,41-42).
          Chị Matta không hiểu sứ mệnh Đức Giêsu đi vào trần gian “không phải để người ta phục vụ, nhưng để phục vụ và thí mạng sống mình làm giá chuộc thay cho nhiều người” (Mt 20,28). Đối với Đức Giêsu, Ngài lấy việc phục vụ theo ý Cha trên trời làm của ăn, cần thiết hơn của vật chất, cả lúc Ngài đang đói khát (x Ga 4,34). Bởi vì, Ngài là Thiên Chúa đã nói : “Ta mà đói, Ta đâu thèm nói cho ngươi hay, vì trái đất với muôn loài chính Ta dựng nên.Thịt bò há là thức Ta ăn ? Máu chiên há là đồ Ta uống? Nhưng chính ngươi lại ghét điều Ta sửa dạy. Lời Ta truyền, đem vất sau lưng”.
          Chị Matta tự cho việc dọn bữa của mình là quan trọng nhất, thì càng nghịch với mầu nhiệm Nước Thiên Chúa. Bởi vì “Nước Thiên Chúa không phải là chuyện ăn uống, nhưng là công chính, bình an và hoan lạc trong Thánh Thần” (Rm 14,17). Người nào chỉ chú ý tìm lương thực nuôi thân xác, thì Đức Giêsu khuyến cáo : “Hãy ra công làm việc, đừng vì lương thực hư nát, nhưng để có lương thực thường tồn đem lại phúc trường sinh” (Ga 6,27). Bởi vì “người ta sống không nguyên bởi bánh,nhưng bởi mọi Lời Thiên Chúa phá ra” (Mt 4,4).
           Điều ta cần học theo gương sống Đạo của thánh Matta là Đức Tin mạnh mẽ của chị. Chính nhờ Đức Tin của chị mà Đức Giêsu đã làm cho Ladarô, em chị được sống lại.

Trích nguồn:http://phaolomoi.net 
            Lạy Chúa, con xin bắt chước thánh nữ Matta qua việc phục vụ tận tụy và sống đầy trách nhiệm với Chúa. Và con phải làm một cách an bình, khiêm tốn, vui tươi, không coi việc mình làm là quan trọng hơn việc người khác. Cuộc sống hôm nay dễ làm con trở nên Mácta thứ hai, bị đè nặng bởi công việc nhưng xin cho con cũng cố gắng dành giờ để làm Maria mỗi ngày, ngồi dưới chân Chúa mà nghe lời Ngài giảng dạy.

SỰ PHI THƯỜNG CỦA HẠT CẢI

Bạn thân mến!
         Đôi khi chúng ta nghĩ mình quá bé nhỏ và không thể làm điều gì giúp cho gia đình và xã hội tốt đẹp hơn. Tuy nhiên, thế giới của chúng ta sẽ thay đổi nếu mỗi người có những hành động bé nhỏ ấy qua từng ngày, từng giờ...Dưới đây là một câu chuyện minh họa cho điều đó.
          Một tối nọ, cụ già lấy trong hộp ra một cây nến nhỏ và bắt đầu leo lên một cây cầu thang xoắn ốc.
Cây nến hỏi: “Chúng ta đi đâu vậy?”
    “Chúng ta đi lên chỗ cao hơn ngôi nhà ở để chỉ đường cho các tàu biển vào cảng an toàn”.
    “Nhưng sẽ không có chiếc tàu nào trong cảng có thể thấy được ánh sáng của tôi – cây nến nói - bởi vì tôi quá nhỏ !”
      Cụ già đáp: “Nếu ánh sáng của ngươi nhỏ, ngươi chỉ có việc giữ ánh sáng, còn mọi việc khác để ta lo”.
      Khi họ lên trên đỉnh cao, họ đến bên một cây đèn lớn. Cụ già lấy cây nến ra thắp sáng chiếc đèn. Chẳng mấy chốc, những tấm gương phản xạ lớn ở phía sau chiếc đèn chiếu những chùm sáng dọi xa hàng dặm ngoài biển khơi.
Trích nguồn:http://www.viectot.info
Và đây, lời Chúa hôm nay cũng dạy ta về điều đó.
"Hạt cải bé nhỏ hơn mọi thứ hạt giống, nhưng khi mọc lên, thì lớn hơn mọi thứ rau cỏ, đến nỗi chim trời đến nương náu nơi nhành nó." (Mt   13,32)
         Lạy Chúa, hạt cải và hòn sỏi giống nhau ở chổ chúng đều là những vật bé nhỏ. Nhưng khi hạt cải gieo vào lòng đất thì có sức sống, có sự phát triển bên trong làm cho nó lớn lên còn hòn sỏi thì không làm được điều đó. Xin cho con là hạt cải để khi gieo vào lòng đất không như những vật vô tri, không mang lại sức sống .