Nhà thần bí Hồi giáo tên là Farid, khi đến kinh đô Delhi để xin hoàng đế Akbar ban cho dân làng một ân huệ. Farid đến cung điện và gặp lúc Akbar đang đắm mình cầu nguyện. Khi hoàng đế cầu nguyện xong, Farid hỏi: “Nhà vua vừa cầu nguyện như thế nào?” Nhà vua đáp: “Ta cầu xin Đấng nhân từ ban cho ta sự thành công, giàu có và được sống lâu. Vừa nghe xong, Farid liền quay lưng lại và bỏ đi. Vừa đi ông vừa nói: “Ta đến gặp một vị vua. Thế mà ta lại gặp một kẻ ăn xin, không khác gì những hạng người khác!”.
Thật ra Ngài không vắng mặt và thinh lặng. Vì Ngài là Thiên Chúa quyền năng, Ngài tiêu diệt sự dữ và kẻ dữ. Vì Ngài là Cha yêu thương, Ngài không thể quay lưng trước nỗi khổ của con người. Vì chính Ngài đã khẳng định: "Hễ ai xin thì nhận được, ai tìm thì thấy, ai gõ cửa thì sẽ mở cho" (Lc 11.10)
Dẫu biết rằng Ngài luôn yêu thương và ban phát mọi thứ mà con cầu xin nhưng vẫn có lúc con là bóng dáng của vị vua trong câu chuyện, con chỉ cầu xin cho riêng mình mà quên đi anh em mình và quan trọng hơn là quên đi việc cám ơn Ngài vì những việc Ngài đã làm cho con.
Con cảm ơn Ngài vì đã cho con nhận ra điều này, xin cho con sáng suốt nhận ra ơn huệ của Ngài trong cuộc đời con.
J.s.T
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét